Change is the end result of all true learning

Set your target and keep trying until you reach it.

Genius is one percent inspiration and ninety-nine percent perspiration

Knows your limits, but never stop trying to exceed them.

This is default featured slide 3 title

A winner never stops trying.

Where there is a will, there is a way

On the way to success, there is no trace of lazy men.

Nothing is too small to know, and nothing too big to attempt

Nobody is bored when he is trying to make something that is beautiful, or to discover something that is true..

Showing posts with label Xã hội. Show all posts
Showing posts with label Xã hội. Show all posts

Tuesday, July 25, 2017

The interesting coincidence in Nẫu's pronunciation


Sự trùng hợp thú vị trong phát âm tiếng Anh theo cách của người 'Xứ Nẫu'

Due to the difference of pronunciation features among a range of lands, provinces in Vietnam, the natives have their own ways of pronouncing based on regional characteristics. During the long period of teaching pronunciation in English, I have realized an amazing situation of the way how the residents in “Xu Nau” land, known as Phu Yen, pronounce.
Với đặc thù phát âm khác nhau theo từng vùng miền mà các tỉnh thành ở Việt Nam có những cách thay đổi theo cách nói đặc trưng của địa phương- nơi mình sinh sống. Trong quá trình giảng dạy phát âm tiếng Anh mình phát hiện một trường hợp thú vị trong cách phát âm của người "xứ nẫu" (người Phú Yên).

The “Xứ Nẫu” people’s pronunciation in Vietnamese The “Xứ Nẫu” people are known as the ones pronouncing the diphthong of “âu” in their speech. Phu Yen and Binh Dinh, the two provinces of Central Vietnam, are located closely along at hand along the coast, not only have the same features relating to the terrains, living customs, but also their similar unique pronunciation, using the sound “âu”. In addition to words with the original sound “âu”, such as “đi đâu” (Where do you go), “ruộng sâu ruộng cạn” (water field dry field), “con ong nâu” (a brown bee), “làm gì lâu vậy” (How long it is to do!), “chó sủa gâu gâu” (a dog barks “woof, woof”), there are a lot of words regarded as the same diphthong “âu” as the ones mentioned above. However, it is the transformation from the sound “ôi” into “âu”, for instances, trái ổi → trái ẩu (guava), mặc kệ tôi→ Kệ nẫu/ Kệ tui (none of your business!), thiên lôi→ Thiên lâu (God of thunder), bệnh rồi→ bệnh rầu (I’m sick.), etc.
Đôi điều về cách phát âm tiếng Việt của người "Xứ Nẫu" "Người xứ nẫu"- ý nói đến những người sử dụng nhiều âm "âu" trong các câu nói. Người Phú Yên và người Bình Định là 2 tỉnh thành miền trung Việt Nam, nằm liền kề nhau trên dải đất giáp biển, không chỉ giống nhau ở nhiều điểm liên quan tới địa hình, tập quán sinh sống mà người dân nơi đây cũng có một cách phát âm đặc biệt- âm "âu". Bên cạnh những từ vựng có âm "âu" nguyên bản như: đi đâu, ruộng sâu ruộng cạn, con ong nâu, làm gì lâu vậy, cho sủa "gâu gâu", .... Những từ vựng đồng âm "âu" khác lại là hình thức chuyển thể từ âm "ôi", ví dụ: trái ổi (trái ẩu), mặc kệ tôi (kệ tui/ kệ nẫu), thiên lôi (thiên lâu), bệnh rồi (bệnh rầu)....


The change in their pronunciation is to spring from the indigenous lifestyles with less socializing outside to traveling regularly among a range of places. Typically, the fact that Phu Yen and Khanh Hoa are separated from Phu Khanh Province and the huge number of the “Xu Nau” people moving to Sai Gon to study and to work have gained remarkable increase for years has led to the gradual change in pronunciation. The diphthong “ôi” has been used frequently in speech. However, it is said that the sound “âu” is one of the characteristic and impressive ones in the minds of many local people. During the process of practicing pronouncing in a correct way, some humorous circumstances happen. For example, instead of saying “cái nồi lẫu” (a pot of soup), they say “cái nẫu lỗi” (a pot of mistakes) because of doubting about something wrong here.
Sự thay đổi từ cách sống mang tính bản địa ít giao du với bên ngoài đến sự di chuyển thường xuyên giữa các tỉnh thành. Trong đó, Phú Yên tách ra với Khánh Hòa (từ tỉnh cũ là Phú Khánh), và số lượng "người xứ nẫu" đi học và làm ăn ở Sài Gòn ngày càng nhiều nên dần dần đã có nhiều sự thay đổi trong cách phát âm. Âm "ôi" đã được sử dụng thường xuyên hơn trong các câu nói. Nhưng phải nói rằng, âm "âu" là một âm rất đặc trưng và in đậm trong ký ức của nhiều người. Trong quá trình "luyện âm" để chuẩn hơn, một số trường hợp khác hài hước như: thay vì nói "cái nồi lẫu", người xứ "nẫu" nghi ngờ rằng có điều gì đó sai, nên có lúc chỉnh lại thành "cái nầu lỗi" .

The coincidence of English and Vietnamese pronunciation in the “Xu nau” land Although the sound “au” is one of the features in pronunciation of Phu Yen and Binh Dinh people. It has not brought any advantages yet. Another sound "æ” seems only to appear in the chart of 44 sounds in English; however, it also appears in the familiar spoken sentences. For example, that my hometown has "núi Nhæn, sông Đæ' " (Nhan Mountain, Da River) is well-known in the “Xứ Nẫu” region. It is the sound "æ" that appears in "núi Nhæn, sông Đæ' ", but not “e” or "ắc". The question is whether there is any relation of the phonetic formation between English and Vietnamese of the “Xứ Nẫu” land.
Sự trùng hợp trong việc phát âm tiếng Anh và tiếng Việt "Xứ Nẫu" Âm "âu" bên cạnh là nét đặc trưng trong cách phát âm của người Phú Yên và người Bình Định, nó chưa thể mang lại lợi thế nào khác. Có một âm khác là âm "æ", tưởng chừng chỉ có thể thấy âm này trong bảng 44 âm vị trong tiếng Anh, nhưng rõ ràng quê hương em có "núi Nhæn, sông Đæ' " (núi Nhạn, sông Đà) là một câu nói rất quen thuộc. Chính xác là âm "æ" chứ không phải "e" hay "ắc". Liệu có "gen" nào trong việc hình thành âm "æ" giữa tiếng Anh và tiếng Việt "xứ nẫu" không nhỉ?

Nowadays, it is said that some Vietnamese students have habits of turning phonetic shapes in English into similar ones in Vietnamese, especially “e-i” into “ay”, “a-i” into “ai”, “o-i” into “oi”, “ə-ʊ" into “âu", "ʊ-ə" into "ua". Nevertheless, this way of memorizing will lead to habits of pronouncing monophthong in English. The Vietnamese sounds are known as monophthongs, for example, the combination of words “tờ", "rờ", "a", "nờ", "gờ" is pronounced “trang”, while the English sounds are diverse. Typically, the combination of sounds “t”, “r”, “i” is pronounced “tree”.
Học sinh Việt Nam hay có thói quen biến những âm sắc trong tiếng Anh thành một âm gần giống nào đó trong tiếng Việt để tiện cho việc ghi nhớ, ví dụ: âm "e-i" - thành âm "ay"; âm "a-i" thành âm "ai", "o-i" thành âm "oi", âm "ə-ʊ" thành âm "âu", âm "ʊ-ə" thành âm "ua"... Nhưng việc ghi nhớ như vậy sẽ thành thói quen phát âm đơn sắc âm với các từ vựng tiếng Anh. Âm tiếng Việt là âm đơn sắc (ví dụ: chữ "tờ" + "rờ" + "a" + "nờ" + "gờ" đọc thành "trang"), trong khi đó, âm tiếng Anh là âm đa sắc âm (ví dụ: "t" + "r" + "i:" đọc là "t-r-i:" (tree))

Among many different ways of local pronunciation, The “Xu Nau” people pronounce the diphthong "æ" correctly in English, whereas it takes some time for students coming from other regions to practice this sound. It is not the sound “e” or “ắc” in Vietnamese. The sound "æ" could be identified in some words, such as back, in fact, track….
Trong số hàng chục hàng trăm cách phát âm khác biệt đó, người xứ nẫu đặc biệt đúng với âm "æ" trong khi đó, đối với những học viên đến từ các tĩnh thành đó phải bỏ ra một quãng thời gian để tập luyện âm này. Hãy nhớ rằng nó không phải là âm "e", cũng phải là "ắc" trong tiếng Việt. Bạn có thể tìm thấy nhiều từ vựng có chứa âm này như: back, in fact, track ....
  

This coincidence has brought a little bit interesting thing in my class, in which I have to explain and demonstrate how to pronounce "æ" all the time. It could be said that I have tried to explain this to my students as slowly as possible and even the ways of transformation of the sound "æ" combined by a half of the sound “a” and “e” and pronounced shortly. My attempts to help them pronounce this quite difficult sound has still not ended in success yet, whereas the “Xu Nau” residents do it perfectly without any efforts. Apparently, the sound "æ" is their natural response.
Sự trùng hợp này mang lại một sự thú vị nho nhỏ trong lớp học của tôi, khi tôi phải "khô họng" giải thích và làm mẫu hàng trăm lần âm "æ". Theo cả cách phát âm chậm rãi nhất có thể, cho đến cách lý giải chuyển âm như: âm "æ" mang hơi hám 1 nửa âm "a" một nửa âm "e" và đọc âm ngắn. Vậy mà kết quả cũng không "ăn thua" với nhiều học viên, ngược lại "dân xứ nẫu" không cần một nỗ lực nào trong việc luyện tập âm này. Âm "æ" đã trở thành phản xạ tự nhiên.
Be confident in studying in English in case you are part of The “Xu Nau” land. Although you have troubles in pronouncing 43 sounds in English, It is certain that you could master the sound "æ" easily. Let’s talk with Cephan, a teacher originating from the “Xu Nau”, to get a lot of other exciting experiences about learning English.
Nếu bạn là "người xứ nẫu" hãy tự tin trong việc học tiếng Anh. Nếu bạn có thua thiệt trong việc phát âm 43 chữ âm sắc còn lại trong tiếng Anh thì điều gần như chắc chắn, bạn sẽ không gặp khó với âm "æ". Hãy nói chuyện với Ce Phan, thầy giáo "xứ nẫu" để có thêm nhiều trải nghiệm thú vị khác trong việc học tiếng Anh.

Thursday, May 18, 2017

The meaning of life in a world without work


Ý nghĩa cuộc sống trong một thế giới không cần làm việc

As technology renders jobs obsolete, what will keep us busy? Sapiens author Yuval Noah Harari examines ‘the useless class’ and a new quest for purpose
Khi công nghệ khiến cho việc làm trở nên dư thừa, điều gì vẫn khiến bạn bận rộn? Tác giả nhân chủng học Yuval Noah Harari nghiên cứu "lớp sinh vật vô dụng" và mở ra một cuộc tìm kiếm mới nhằm đạt được câu trả lời


Most jobs that exist today might disappear within decades. As artificial intelligence outperforms humans in more and more tasks, it will replace humans in more and more jobs. Many new professions are likely to appear: virtual-world designers, for example. But such professions will probably require more creativity and flexibility, and it is unclear whether 40-year-old unemployed taxi drivers or insurance agents will be able to reinvent themselves as virtual-world designers (try to imagine a virtual world created by an insurance agent!). And even if the ex-insurance agent somehow makes the transition into a virtual-world designer, the pace of progress is such that within another decade he might have to reinvent himself yet again.
Hầu hết những công việc đang tồn tại hiện nay sẽ biến mất trong vài thập kỷ tới. Vì càng ngày trí thông minh nhân tạo càng làm tốt hơn con người trong nhiều việc, tương lai sẽ có càng nhiều ngành nghề mà trí thông minh nhân tạo có thể thay thế con người . Nhiều nghề nghiệp mới sẽ xuất hiện: ví dụ như các nhà thiết kế thế giới ảo. Nhưng những nghề nghiệp như vậy chắc chắn sẽ yêu cầu óc sáng tạo và tính linh hoạt nhiều hơn, không chắc những người 40 tuổi thất nghiệp đi lái taxi hoặc những nhân viên bán bảo hiểm có thể tự đổi mới bản thân để trở thành nhà thiết kế thế giới ảo (thử tưởng tượng xem một thế giới ảo do một nhân viên bán bảo hiểm sáng tạo ra!). Thậm chí, bằng cách này hay cách khác, một cựu nhân viên bán bảo hiểm có thể chuyển nghề qua thiết kế thế giới ảo thì với tốc độ của sự phát triển, trong vòng 10 năm anh ta lại phải tự đổi mới chính mình lần nữa.

The crucial problem isn’t creating new jobs. The crucial problem is creating new jobs that humans perform better than algorithms. Consequently, by 2050 a new class of people might emerge – the useless class. People who are not just unemployed, but unemployable.
Vấn đề chủ yếu không phải là tạo ra công ăn việc làm mới. Vấn đề chủ yếu là tạo ra những công việc mà con người làm tốt hơn máy móc. Do đó, đến năm 2050, một tầng lớp mới sẽ xuất hiện - người vô dụng. Những người không chỉ bị thất nghiệp mà còn không thể dùng vào việc gì.

The same technology that renders humans useless might also make it feasible to feed and support the unemployable masses through some scheme of universal basic income. The real problem will then be to keep the masses occupied and content. People must engage in purposeful activities, or they go crazy. So what will the useless class do all day?
Cùng một công nghệ đã làm cho con người trở nên vô dụng có lẽ nó cũng có khả năng cung cấp thức ăn và nuôi sống cộng đồng người thất nghiệp thông qua một vài sơ đồ thu nhập cơ bản phổ quát (khoản thanh toán tiền mặt vô điều kiện cho tất cả các công dân). Vấn đề thật sự ngay sau đó là giữ cho cộng đồng ấy bận rộn và hài lòng. Con người cần phải thực hiện những hoạt động có ý nghĩa, có mục đích, nếu không họ sẽ phát điên. Vậy tầng lớp vô dụng sẽ làm gì trong cả một ngày dài?

One answer might be computer games. Economically redundant people might spend increasing amounts of time within 3D virtual reality worlds, which would provide them with far more excitement and emotional engagement than the “real world” outside. This, in fact, is a very old solution. For thousands of years, billions of people have found meaning in playing virtual reality games. In the past, we have called these virtual reality games “religions”.
Câu trả lời có thể là những trò chơi trên máy tính. Những người dư thừa về kinh tế có lẽ sẽ tăng thêm thời gian tiêu tốn vào thế giới thực tế ảo 3D, nơi cung cấp cho họ những cuộc chiến đầy kích thích với nhiều cung bậc cảm xúc hơn là "thế giới thật" ngoài kia. Cách này thực ra là một giải pháp xưa cũ rồi. Hàng ngàn năm qua, hàng tỷ người đã tìm thấy ý nghĩa trong việc chơi các game thực tế ảo. Trong quá khứ, chúng ta gọi những game thực tế ảo là một loại "tín ngưỡng".

What is a religion if not a big virtual reality game played by millions of people together? Religions such as Islam and Christianity invent imaginary laws, such as “don’t eat pork”, “repeat the same prayers a set number of times each day”, “don’t have sex with somebody from your own gender” and so forth. These laws exist only in the human imagination. No natural law requires the repetition of magical formulas, and no natural law forbids homosexuality or eating pork. Muslims and Christians go through life trying to gain points in their favorite virtual reality game. If you pray every day, you get points. If you forget to pray, you lose points. If by the end of your life you gain enough points, then after you die you go to the next level of the game (aka heaven).
Tín ngưỡng là gì nếu như nó không phải là một trò chơi thực tế ảo lớn được hàng triệu người cùng chơi với nhau? Tín ngưỡng như đạo Hồi và đạo Cơ-đốc sáng tạo ra những phép tắc hư cấu, như là "không ăn thịt heo", "đọc kinh cầu nguyện vào một thời gian nhất định mỗi ngày", "không quan hệ với người cùng giới", v.v. Những phép tắc này chỉ tồn tại trong tư tưởng của con người. Không có bất kì quy tắc tự nhiên nào yêu cầu phải lặp đi lặp lại những lời cầu nguyện, và cũng không có quy tắc tự nhiên nào ngăn cấm quan hệ đồng tính hay ăn thịt heo. Những người theo đạo Hồi và đạo Cơ-đốc cả đời đều cố gắng đạt được điểm trong trò chơi thực tế ảo yêu thích của riêng họ. Nếu bạn cầu nguyện mỗi ngày, bạn sẽ được điểm. Nếu bạn quên cầu nguyện, bạn sẽ bị mất điểm. Nếu đến cuối cuộc đời bạn kiếm được đủ điểm, sau đó bạn chết rồi qua cấp độ kế tiếp của trò chơi (còn gọi là thiên đường).

As religions show us, the virtual reality need not be encased inside an isolated box. Rather, it can be superimposed on the physical reality. In the past this was done with the human imagination and with sacred books, and in the 21st century it can be done with smartphones.
Như những gì tôn giáo cho ta thấy, thế giới thực tế ảo không cần phải bị bó buộc trong chiếc hộp cô lập. Phần nào thực tế ảo có thể đặt trên cùng một nơi với thế giới vật chất thật. Trước đây, điều này đã được thực hiện nhờ trí tưởng tượng của con người cùng với những quyển kinh thánh, trong thế kỷ 21, những chiếc smartphone (điện thoại thông minh) có thể làm được điều này.

Some time ago I went with my six-year-old nephew Matan to hunt for Pokémon. As we walked down the street, Matan kept looking at his smartphone, which enabled him to spot Pokémon all around us. I didn’t see any Pokémon at all, because I didn’t carry a smartphone. Then we saw two others kids on the street who were hunting the same Pokémon, and we almost got into a fight with them. It struck me how similar the situation was to the conflict between Jews and Muslims about the holy city of Jerusalem. When you look at the objective reality of Jerusalem, all you see are stones and buildings. There is no holiness anywhere. But when you look through the medium of smartbooks (such as the Bible and the Qur’an), you see holy places and angels everywhere.
Một đoạn thời gian trước, tôi cùng cháu trai Matan đi săn Pokémon. Khi chúng tôi bước xuống phố, Matan vẫn luôn nhìn vào smartphone, thiết bị cho phép cậu phát hiện ra vị trí của Pokémon ở chung quanh. Tôi chẳng nhìn thấy con Pokémon nào cả, vì tôi không mang theo smartphone. Sau đó, chúng tôi nhìn thấy hai đứa trẻ khác trên đường, chúng cũng đang săn cùng một con Pokémon với chúng tôi, vì thế suýt chút nữa là chúng tôi đánh nhau với chúng. Tình huống này khiến tôi cảm thấy có nét tương đồng với cuộc xung đột giữa người Do thái và người Hồi giáo về Vùng đất Thánh Jerusalem. Khi bạn nhìn Jerusalem như một đối tượng vật chất thì tất cả những gì thấy được chỉ là đất đá và các kiến trúc. Chẳng thấy nơi nào là thiêng liêng, thần thánh cả. Nhưng khi bạn nhìn qua lăng kính của thánh thư (như Kinh Thánh hay Kinh Koran), bạn sẽ nhìn thấy những vùng đất thánh và các thiên thần ở khắp mọi nơi.

The idea of finding meaning in life by playing virtual reality games is of course common not just to religions, but also to secular ideologies and lifestyles. Consumerism too is a virtual reality game. You gain points by acquiring new cars, buying expensive brands and taking vacations abroad, and if you have more points than everybody else, you tell yourself you won the game.
Ý tưởng tìm kiếm ý nghĩa cuộc sống bằng cách chơi các game thực tế ảo dĩ nhiên không chỉ là tín ngưỡng mà còn là lối sống và mộng tưởng từ bao lâu nay. Bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng cũng là một trò chơi thực tế ảo. Bạn kiếm điểm bằng cách giành được xe hơi mới, mua những nhãn hiệu đắt tiền và đi du lịch nước ngoài, nếu bạn có nhiều điểm hơn tất cả những người khác, bạn có thể nói với chính bản thân rằng mình đã chiến thắng trò chơi này.

You might object that people really enjoy their cars and vacations. That’s certainly true. But the religious really enjoy praying and performing ceremonies, and my nephew really enjoys hunting Pokémon. In the end, the real action always takes place inside the human brain. Does it matter whether the neurons are stimulated by observing pixels on a computer screen, by looking outside the windows of a Caribbean resort, or by seeing heaven in our mind’s eyes? In all cases, the meaning we ascribe to what we see is generated by our own minds. It is not really “out there”. To the best of our scientific knowledge, human life has no meaning. The meaning of life is always a fictional story created by us humans.
Bạn có lẽ sẽ phản cảm với những người quá yêu thích xe hơi và những kỳ nghỉ. Chuyện này hẳn là đúng. Nhưng những người tu hành thật sự rất thích cầu nguyện và tổ chức các nghi lễ, và cháu trai của tôi thì rất thích săn Pokémon. Cuối cùng, những hành động thực luôn luôn diễn ra bên trong bộ não của con người. Sẽ xảy ra vấn đề gì nếu các nơron thần kinh bị kích thích bởi các điểm ảnh trên màn hình máy tính, hay bởi cảnh sắc khi nhìn ra ngoài cửa sổ của một khu nghỉ dưỡng ở Ca-ri-bê, hay nhìn thấy thiên thần bằng đôi mắt tâm hồn? Trong mọi trường hợp, ý nghĩa mà chúng ta gán cho những gì ta nhìn thấy được tạo ra bởi chính suy nghĩ của bản thân. Nó không thật sự "ở ngoài kia". Đối với khía cạnh tốt nhất về kiến thức khoa học của chúng ta, cuộc sống của loài người chẳng có ý nghĩa gì. Ý nghĩa của cuộc sống luôn luôn là một câu chuyện tưởng tượng được tạo ra bởi loài người.

In his groundbreaking essay, Deep Play: Notes on the Balinese Cockfight (1973), the anthropologist Clifford Geertz describes how on the island of Bali, people spent much time and money betting on cockfights. The betting and the fights involved elaborate rituals, and the outcomes had substantial impact on the social, economic and political standing of both players and spectators.
Trong bài tiểu luận mang tính đột phá, Deep Play: Notes on the Balinese Cockfight (1973), nhà nhân loại học Clifford Geertz mô tả những gì xảy ra trên đảo Bali, người ta dành quá nhiều thời gian và tiền bạc vào những cuộc chọi gà. Cá cược và những cuộc chọi gà liên quan đến các nghi thức phức tạp, và kết quả sau cùng sẽ tác động đáng kể đến vị thế xã hội, kinh tế và chính trị của cả người chơi và khán giả.

The cockfights were so important to the Balinese that when the Indonesian government declared the practice illegal, people ignored the law and risked arrest and hefty fines. For the Balinese, cockfights were “deep play” – a made-up game that is invested with so much meaning that it becomes reality. A Balinese anthropologist could arguably have written similar essays on football in Argentina or Judaism in Israel.
Những cuộc chọi gà quá mức quan trọng đối với người dân Bali nên khi chính phủ Indonesia tuyên bố hành động đó là bất hợp pháp, người dân đã lờ đi luật pháp, vì thế, họ đã bị bắt và phạt tiền nặng nề. Đối với người Bali, chọi gà là một "deep play" (trò chơi ăn sâu vào lòng người) - một trò chơi hư cấu đã được trao cho rất nhiều ý nghĩa để biến nó thành hiện thực. Một nhà Nhân chủng học người Bali được cho rằng đã viết những bài tiểu luận tương tự về bóng đá ở Argentina hoặc đạo Do thái ở Israel.

Indeed, one particularly interesting section of Israeli society provides a unique laboratory for how to live a contented life in a post-work world. In Israel, a significant percentage of ultra-orthodox Jewish men never work. They spend their entire lives studying holy scriptures and performing religion rituals. They and their families don’t starve to death partly because the wives often work, and partly because the government provides them with generous subsidies. Though they usually live in poverty, government support means that they never lack for the basic necessities of life.
Thật vậy, một phần làm người ta đặc biệt quan tâm của cộng đồng người Israel cung cấp một phòng thí nghiệm độc đáo cho việc làm thế nào để sống một cuộc sống mãn nguyện trong một thế giới "hậu công việc". Tại Israel, một tỷ lệ đáng kể những người đàn ông Do thái chính thống cực đoan không bao giờ làm việc. Họ dành cả cuộc đời để nghiên cứu thánh thư và thực hiện các nghi lễ tôn giáo. Họ và gia đình họ không chết đói một phần là nhờ người vợ thường đi làm, và một phần là vì chính phủ cung cấp cho họ các khoản trợ cấp hào phóng. Mặc dù họ thường sống trong cảnh đói nghèo, nhưng có hỗ trợ của chính phủ nghĩa là họ không bao giờ thiếu những nhu cầu cơ bản trong cuộc sống.

That’s universal basic income in action. Though they are poor and never work, in survey after survey these ultra-orthodox Jewish men report higher levels of life-satisfaction than any other section of Israeli society. In global surveys of life satisfaction, Israel is almost always at the very top, thanks in part to the contribution of these unemployed deep players.
Đó là tác dụng của thu nhập cơ bản phổ quát. Mặc dù họ nghèo và không bao giờ làm việc, nhưng bản khảo sát sau khi hỏi ý kiến những người Do Thái chính thống cực đoan này đã báo cáo mức độ hài lòng cao hơn bất kỳ thành phần nào khác của xã hội Israel. Trong các cuộc khảo sát toàn cầu về sự hài lòng trong cuộc sống, Israel gần như luôn luôn ở vị trí hàng đầu, một phần là do sự đóng góp của những "deep player" thất nghiệp này.

You don’t need to go all the way to Israel to see the world of post-work. If you have at home a teenage son who likes computer games, you can conduct your own experiment. Provide him with a minimum subsidy of Coke and pizza, and then remove all demands for work and all parental supervision. The likely outcome is that he will remain in his room for days, glued to the screen. He won’t do any homework or housework, will skip school, skip meals and even skip showers and sleep. Yet he is unlikely to suffer from boredom or a sense of purposelessness. At least not in the short term.
Bạn không nhất thiết phải đến Israel để xem thế giới "hậu công việc". Nếu ở nhà bạn có một đứa trẻ tuổi teen thích trò chơi máy tính, bạn có thể tự trải nghiệm điều này. Cung cấp cho cậu bé một khoản trợ cấp tối thiểu là nước ngọt và pizza, và sau đó loại bỏ tất cả các yêu cầu về công việc và sự giám sát của cha mẹ. Kết quả có khả năng là cậu bé sẽ ở lại phòng riêng trong nhiều ngày, dán mắt vào màn hình. Cậu sẽ không làm bài tập về nhà hoặc làm việc nhà, sẽ bỏ học, bỏ bữa ăn và thậm chí bỏ tắm rửa và ngủ. Tuy nhiên, cậu bé lại không bị chán nản hoặc có cảm giác sống không mục đích. Ít nhất không phải là trong ngắn hạn.

Hence virtual realities are likely to be key to providing meaning to the useless class of the post-work world. Maybe these virtual realities will be generated inside computers. Maybe they will be generated outside computers, in the shape of new religions and ideologies. Maybe it will be a combination of the two. The possibilities are endless, and nobody knows for sure what kind of deep plays will engage us in 2050.
Do đó, thực tế ảo có thể là chìa khóa cung cấp ý nghĩa cuộc sống cho tầng lớp người vô dụng trong thế giới "hậu công việc". Có thể những thực tế ảo này sẽ được tạo ra trên các máy tính. Có thể chúng sẽ được tạo ra bên ngoài máy tính, dưới hình thức các tôn giáo và tư tưởng mới. Có lẽ đó sẽ là sự kết hợp của cả hai. Khả năng là vô hạn, và không ai biết chắc chắn về những loại "deep play" nào sẽ thu hút chúng ta vào năm 2050.

In any case, the end of work will not necessarily mean the end of meaning, because meaning is generated by imagining rather than by working. Work is essential for meaning only according to some ideologies and lifestyles. Eighteenth-century English country squires, present-day ultra-orthodox Jews, and children in all cultures and eras have found a lot of interest and meaning in life even without working. People in 2050 will probably be able to play deeper games and to construct more complex virtual worlds than in any previous time in history.
Trong bất kỳ trường hợp nào, kết thúc công việc không nhất thiết là kết thúc ý nghĩa, bởi vì ý nghĩa được tạo ra bằng cách tưởng tượng chứ không phải bằng cách làm việc. Công việc là điều cần thiết cho ý nghĩa chỉ đúng với một số ý thức hệ và lối sống. Các thế lực Anh quốc ở thế kỷ mười tám, những người Do thái chính thống cực đoan ngày nay, và trẻ em ở tất cả các nền văn hóa và thời đại đã tìm thấy rất nhiều điều đáng quan tâm và ý nghĩa trong cuộc sống ngay cả khi không làm việc. Mọi người năm 2050 có lẽ sẽ đắm mình vào các trò chơi hơn và xây dựng những thế giới ảo phức tạp hơn bất kỳ thời đại nào trong lịch sử.

But what about truth? What about reality? Do we really want to live in a world in which billions of people are immersed in fantasies, pursuing make-believe goals and obeying imaginary laws? Well, like it or not, that’s the world we have been living in for thousands of years already.
Nhưng còn sự thật thì sao? Còn thực tế thì sao? Liệu chúng ta có thực sự muốn sống trong một thế giới có hàng tỷ người đang đắm mình trong ảo tưởng, theo đuổi các mục tiêu hư cấu và tuân theo những luật lệ tưởng tượng? Vâng, thích hay không, đó cũng là thế giới chúng ta đã sống qua hàng ngàn năm rồi.

Yuval Noah Harari lectures at the Hebrew University of Jerusalem and is the author of Sapiens: A Brief History of Humankind and Homo Deus: A Brief History of Tomorrow
Yuval Noah Harari giảng dạy tại Đại học Hebrew ở Jerusalem, đồng thời là tác giả của cuốn Sapiens: A Brief History of Humankind và cuốn Homo Deus: A Brief History of Tomorrow

Source: The Guardian


Tuesday, March 14, 2017

Make Vietnam traffic great again: ‘8 little things’ to stop

Make Vietnam traffic great again: ‘8 little things’ to stop
Làm giao thông Việt Nam tuyệt vời trở lại: " 8 điều nhỏ" cần chấm dứt

It would be safer than to travel on the road in Vietnam if people were able to give up eight small, yet irksome behaviors, a Tuoi Tre (Youth) newspaper reader has argued.
Các độc giả của báo Tuổi Trẻ nói rằng: sẽ an toàn khi đi trên đường phố Việt Nam nếu mọi người có thể từ bỏ tám điều nhỏ nhưng đáng buồn này.

In a piece sent as part of the ongoing open forum on how to build up a ‘traffic culture’ in Vietnamese people, Khanh Hung speaks from his own experience on how dangerous and annoying traffic in the country is, and offers some suggestions to resolve the chronic issue.
Trong một mẫu gửi gửi tới diễn đàn như một phần tranh luận về cách phát triển " văn hóa giao thông" cho người Việt, Khanh Hưng nói từ kinh nghiệm riêng của chính mình rằng giao thông gây nguy hiểm và phiền nhiễu tới mức độ nào và đưa ra một số gợi ý để giải quyết vấn đề mãn tính trên.

Read his argument below and please comment below or write to ttn@tuoitre.com.vn to join in the forum.
Đọc lập luận của anh ấy và hãy bình luận ngay bên dưới bài viết hoặc gửi thư cho ttn@tuoitre.com.vn để tham gia diễn đàn này.

A brief look of how traffic is like in Vietnam
Một cái nhìn ngắn gọn về hiện trạng giao thông ở Việt Nam trông như thế nào

Eight little things that need to stop
Tám điều nhỏ nhặt cần dừng lại

Several inappropriate behaviors of Vietnamese people on the street, such as driving in the wrong direction or on the pavement, running red lights and crossing lanes are obvious traffic violations.
Một số hành vi không phù hợp của người Việt trên đường phố, chẳng hạn như lái xe sai chiều hoặc chạy xe trên vỉa hè, vượt đèn đỏ và băng ngang qua đường là vi phạm giao thông rõ ràng.

However, there are other things that we witness every day, yet are not covered in the traffic rules and therefore subject to no penalty or fine.
Tuy nhiên, có những điều khác mà chúng tôi chứng kiến mỗi ngày, nhưng không được đề cập trong các quy tắc giao thông và do đó những việc này không có chế tài cũng như xử phạt hành chính.

Whenever this type of behavior is not sanctioned by the law, we can only hope that everyone will change behavior of their own accord.
Khi mà những loại hành vi này không bị xử phạt bởi pháp luật, chúng ta chỉ có thể hy vọng rằng mọi người sẽ thay đổi hành vi theo cách riêng của họ.

Here is a list of eight behaviors anyone of us will witness at least once a day on the street in Vietnam:
Dưới đây là một danh sách tám hành vi bất cứ ai trong chúng ta cũng sẽ chứng kiến ít nhất một lần một ngày trên đường phố ở Việt Nam.



1-Smoking while driving (motorbikes and cars)
Hút thuốc khi lái xe (xe máy và ô tô)

2- Spitting while driving (ignorant of those behind them who suffer)
Khạc nhổ khi lái xe (không màn đến người đi sau họ chịu "đau khổ" như thế nào)

3- Abruptly changing direction without signaling
Đột ngột thay đổi hướng và không có tín hiệu đèn

4- Repeatedly honking when there is still three seconds left on the red light
Liên tiếp bấm còi khi vẫn còn có ba giây đèn đỏ

5- Speeding over flooded areas, splashing dirty water onto other drivers
Tăng tốc trên vùng bị ngập nước, bắn tung tóe nước bẩn thỉu lên người lái xe khác

6- Using mobile phones while driving
Sử dụng điện thoại di động trong khi lái xe

7- Driving two across on narrow streets
Lái xe hai hàng ngang trên đường phố chật hẹp

8- Giving the ‘I’m always right’ attitude in the case of an accident
 Luôn có thái độ 'Tôi luôn luôn đúng' trong trường hợp bị tai nạn giao thông


There are often days that I fell victim to at least two to three of the things above.
Thường có những ngày mà tôi đã là nạn nhân ít nhất 2-3 trong những điều trên.

For instance, I was driving on Pham Van Dong Avenue the other day when I had to make a sharp turn to avoid saliva from the man driving ahead of me.
Ví dụ, tôi đang lái xe trên đại lộ Phạm Văn Đồng mới đây khi tôi phải quay ngoắt lại để tránh nước bọt từ người lái ngay phía trước tôi.

Then, upon reaching a flooded area, while I was trying to drive as slowly as possible, one man sped past me causing water to splatter all over my clothes.
Sau đó, khi đến một khu vực bị ngập nước, trong khi tôi đã cố gắng lái xe càng chậm càng tốt, một người đàn ông đi ngang qua tôi khiến nước tung tóe lên cả quần áo của tôi.

In addition there are countless times that I have witnessed people crash into each other due to abrupt changes of direction, or people abusing their horns while the traffic light is still red.
Ngoài ra còn có vô số lần mà tôi đã chứng kiến người ta đâm vào nhau do sự thay đổi hướng đột ngột, hoặc những người lạm dụng còi xe khi đèn giao thông vẫn còn đỏ.

There have also been cases when the driver at fault argues loudly and threatens to assault the victim.
Cũng có những trường hợp khi người lái xe có lỗi vẫn biện hộ lớn tiếng và đe dọa sẽ tấn công các nạn nhân.


These eight behaviors are ubiquitous in Vietnam, and even we foreigners are sometimes, accidentally or intentionally, the ‘culprits.’
Tám hành vi này thì phổ biến ở Việt Nam và thậm chí những người nước ngoài là đôi khi cũng là "thủ phạm" dù vô tình hay cố ý.

People are aware of the obvious violations like running red lights or driving wrong way, and may be deterred by fines as stipulated by the law, but the eight misbehaviors above do not seem to be acknowledged.
Mọi người nhận thức được hành vi vi phạm rõ ràng như vượt đèn đỏ hoặc lái xe sai làn đường và có thể được ngăn lại bởi tiền phạt theo quy định của pháp luật, nhưng tám cư xử xấu trên đây có vẻ không được thừa nhận.

Traffic culture should be built from the smallest things.
Văn hóa giao thông nên được xây dựng từ những điều nhỏ nhất.

People shouldn’t wait for these eight behaviors to be dealt with by the law, but should start adjusting their behavior immediately and stop doing these ‘8 little things’ whenever they are on the road.

Mọi người không nên chờ đợi tám hành vi trên  được xử lý theo pháp luật, nhưng cũng nên bắt đầu điều chỉnh những hành vi đó ngay lập tức và không lặp lại '8 điều nhỏ' đó bất cứ khi nào mọi người đi trên đường.



Source: tuoitrenews

Thursday, February 23, 2017

Hanoi plans to dredge Hoan Kiem Lake

Hanoi plans to dredge Hoan Kiem Lake
Hà Nội lên kế hoạch nạo vét hồ Hoàn Kiếm

 
Hồ Hoàn Kiếm- Hà Nội
Hanoi Sewerage and Drainage Limited Company are working on a plan to clean Hoan Kiem Lake which is facing serious pollution.   
Công ty TNHH cấp và thoát nước Hà Nội đang lên kế hoạch làm sạch hồ Hoàn Kiếm, địa điểm đang phải đối mặt với tình trạng ô nhiễm nghiêm trọng.

According to the company survey, the mud at the bottom of the lake is around one metre deep, containing heavy metals and high algae density. The water quality has considerably fallen with a high pH level of between 9.05 and 9.46 but low oxygen.
Theo khảo sát của công ty, lớp bùn ở dưới lòng hồ hiện dày khoảng một mét, có chứa các kim loại nặng và mật độ tảo rất cao. Chất lượng nước trong hồ đã suy giảm đáng kể với độ pH nẳm ở khoảng 9.05 và 9.46 và lượng khí oxi thấp.

Hanoi Sewerage and Drainage Limited Company said that the cleanup project will last for 69 days. The dredging work starts from 9:30 pm and will finish around 5:30 am every day. 57,400 cubic metres of mud will be removed.
Công ty TNHH cấp và thoát nước Hà Nội cho biết rằng dự án nạo vét sẽ kéo dài khoảng 69 ngày. Công việc nạo vét bắt đầu từ 9:30 tối và sẽ kết thúc khoảng 5:30 giờ sáng mỗi ngày. 57.400 mét khối bùn sẽ được loại bỏ.

After being dredged, the mud will be discharged in Thanh Tri District’s Yen So Commune.
Sau khi được nạo vét, bùn sẽ được chở đến bãi thải tại xã Yên Sở huyện Thanh Trì.

The company will seek the public opinions, including experts, for the plan before submitting it to the Hanoi People’s Committee for approval.
Công ty sẽ xin ý kiến của công chúng và cả các chuyên gia về kế hoạch trước khi trình lên Uỷ ban nhân dân thành phố Hà Nội phê duyệt.

Source: dtinews.vn